Trả lại ta một thuở dấu yêu ơi
Chùm phượng vĩ nơi cuối trời xa thẳm
Lũ chim sẻ cũng buồn từ lâu lắm
Nên chẳng còn tắm nắng mấy chiều nay..
Trả lại ta những kỷ niệm vơi đầy
Căn phòng cũ đèn với thầy là bạn..
Những đêm khuya thức bên chồng giáo án
Vết mực nào hay vết rạn tường vôi..
Bạn đâu rồi – lớp tám của tôi ơi..
Kia bục giảng đã mòn rồi dép rọ
Có cô bé tóc bồng bên cửa sổ
Mắt mơ màng trong tiếng gió lao xao..
Dại khờ ơi trang giấy trắng hôm nào
Bài thơ chép truyền tay nhau khúc khích
Những hình vẽ của một thời tinh nghịch
Mực Cửu long ai thích bút Hồng hà..?
Đã bao mùa cây bàng ấy đơm hoa
Bác bảo vệ có lẽ giờ già lắm
Mỗi mùa đông qua một thời áo trắng
Tiếng trống chiều lại văng vẳng tìm ai..
Rặng phi lao còn tóc liễu buông dài ?
Cô chủ nhiệm còn chấm bài giữa tiết ?
Bạn tôi ơi kể từ ngày giã biệt
Có bao giờ còn nuối tiếc thời gian?
Ta về đây trường xưa vẫn hoe vàng
Màu rêu mốc cho thời gian bôi xóa
Kỷ niệm cũ trào dâng nghe đến lạ..
Nhớ thật nhiều khi tóc đã pha sương..
Kiên Duyên