Có một tên thường nhắc. Làm trăn trở trong ta
Tên ấy được gọi là
Tình thương và nỗi nhớ.
Bao chuyện vui hay dở
Đều bắt nguồn từ đây
Tình bạn từng thân thiết
Gắn bó ở bên nhau
Dẫu đã bạc đầu râu
Vẫn nhớ hoài, nhớ mãi!
Xa mái trường thân thiết
Là nỗi nhớ khôn nguôi
Ai cũng biết mười mươi
Chỉ mong ngày hội tụ.
Nỗi nhớ là cái thứ
Có thể gọi thành tên
Thời gian như là gió
Vụt đến rồi vụt đi
Bao câu chuyện thầm thì
Đều trở thành nỗi nhớ
Để hàng đêm trăn trở
Bồi hồi mãi ai ơi!
Thu PĐ