Hạ mình khiêm tốn một chút, bởi ta không to tát như ta nghĩ đâu. Chỉ là một sinh thể nhỏ bé giữa vũ trụ, sống tròn mấy mươi năm ngắn ngủi.
Nỗ lực nhiều hơn một chút, bởi có cố gắng đi lên mỗi ngày, mới thấu hiểu ý nghĩa cuộc sống. Bước chân an lạc thong dong luôn là bước chân của một người đầy nội lực, mà nội lực đó có được là do sự nỗ lực không ngừng.
Yêu thương nhiều hơn một chút, bởi tình thương chính là đích đến cuối cùng của giá trị. Sẽ chẳng nghĩa lý gì, nếu như ta biệt lập giữa đời, chẳng muốn nhận gì của ai, cũng chẳng có gì để mà cho người khác.
ThuPD st